https://www.facebook.com/creators/tools/mta#apply Review truyện ngôn tình hay nhất hiện nay: Review - Không thể quên em - Hoa Thanh thần: Ngôn tình đặc sắc

Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

Review - Không thể quên em - Hoa Thanh thần: Ngôn tình đặc sắc

Tôi tò mò tìm đọc cuốn truyện này khi mọi người tôi quen trên một group facebook bàn tán xôn xao về nó. Mọi người khen nó như thế này, như thế kia, một anh nam chính dễ thương và một chị nữ chính dễ thương không kém. Vậy là tôi đọc :)

Nội dung truyện nói về Tang Du – một cô tiểu thư nhà giàu nhưng thiếu thốn tình cảm gia đình – quyết định trả thù Thẩm Phi Tiên – một chàng sinh viên nghèo, có hoàn cảnh sống phức tạp – bằng cách làm cho Thẩm Phi Tiên yêu cô rồi sau đó đá anh, như vậy mới có thể chạm vào tự tôn của anh một cách sâu sắc nhất. Thế nhưng sau đó cô dần nhận ra rằng cô yêu anh và cô cần anh đáp lại tình cảm của cô. Sau một thời gian bị theo đuổi, Thẩm Tiên Phi cũng đã yêu cô. Thế nhưng ngăn cách gia đình và khi anh vô tình biết được tại sao cô lại theo đuổi anh thì chuyện tình cảm của họ bị gẫy gánh. Sau năm năm, khi biết anh quay về, cô đã cố tình để anh biết thông tin về cô, để anh quay lại tìm cô, thế nhưng có một điều cô và anh không hề biết rằng năm năm trước anh đã bị mất trí nhớ có chọn lựa – anh đã lựa chọn quên cô. Và mọi chuyện xảy ra ở thời hiện tại đó là anh lại bị thu hút bởi cô, một phần là do cô thu hút anh theo bản năng, phần còn lại là con người trong quá khứ của anh theo lời kể của cô. Vậy là anh quyết định theo đuổi cô. Sau một thời gian chờ đợi anh quay lại, cuối cùng cô cũng chấp nhận anh, một kết thúc đẹp cho chuyện tình kéo dài tám năm.


Tác giả xây dựng hình ảnh Tang Du là một cô gái thông minh nhưng không chịu học hành, thế nhưng, bài thi chưa bao giờ bị điểm kém, thậm chí lúc học đại học cũng chỉ vì mục đích “truy bắt chim ngố”, khi du học thì những năm đầu cũng ngổ ngáo giống như thời trung học. Thế nhưng, lúc thi đại học thì chỉ cần muốn là cô thi đậu vào một trường có danh tiếng, lúc tiếp quản công ty thì cũng tỏ ra có tài năng. Cách xây dựng hình tượng này làm tôi thấy không thực, mặc dù đây đúng là tiểu thuyết. Khi Thẩm Tiên Phi ra đi, cô đã đau đớn, khổ sở biết nhường nào. Cô đợi anh năm năm để anh quay về và có lời giải thích cho cô, thế nhưng lại đau đớn hơn khi cô biết anh lựa chọn quên cô cũng giống như để quên điều đau khổ nhất trong anh. Nhưng rồi cô cũng dễ dàng chấp nhận anh, thứ tha cho anh bởi lẽ cô thực sự yêu anh.

Thẩm Tiên Phi đươc xây dựng hình tượng trái ngược hẳn với Tang Du, anh có cuộc sống khó khăn nhưng thái độ sống tích cực. Cách xử sự của anh  – theo tôi – là hợp lý. Từ thái độ ghét Tang Du, cho đến khi bị thu hút khi cô bắt đầu thay đổi, rồi chấp nhận yêu cô. Nhưng tình yêu ban đầu trong anh đã được tác giả xây dựng trong sáng, không vụ lợi và mạnh mẽ đã nhanh chóng sụp đổ khi anh vô tình nhìn thấy Tang Du hôn bạn cô và biết lý do tại sao cô lại theo đuổi anh. Vậy hóa ra cái tình yêu ấy nó không được mạnh mẽ như ban đầu tôi đã nghĩ, thậm chí sau đó tôi đã nghĩ rằng nó mong manh, dễ vỡ và cảm giác không an toàn. Hóa ra quãng thời gian hai người sống chung cùng nhau không phải là ngắn, không phải anh không hiểu cô, thế nhưng chỉ nghe thoáng qua lời nói của cô – có thể xét là không có đầu có đuôi – thì tình yêu của anh bắt đầu rạn nứt. Việc va chạm với bọn lưu manh cũng chỉ là nhân tố tác động thêm cho việc rạn nứt tình cảm ấy.
Trong tâm trí của Thẩm Tiên Phi, tình yêu mà anh đang có hóa ra không vững chắc như anh tưởng, thế nên có rất nhiều cách giải quyết trong chuyện hiểu lầm giữa hai người nhưng anh lại chọn cách tiêu cực nhất – lựa chọn quên cô đi, loại bỏ cô ra khỏi cuộc sống của anh. Cuộc sống sau này tưởng chừng như rất êm đẹp, rất đáng để người khác mơ tưởng, nhưng vẫn có một số điểm bất hợp lý ở bản thân anh.

Một số chi tiết có thể xem là lãng mạn trong truyện như câu nói của Thẩm Phi Tiên nói với Tang Du lúc xăm mình là “Nếu khoảng cách giữa chúng ta là một ngàn bước, chỉ cần em bước bước đầu tiên, anh sẽ bước chín trăm chín mươi chín bước còn lại”. Với những ai thường xuyên đọc truyện tiểu thuyết Trung Quốc những năm gần đây thì sẽ nhận ra đây là câu nói vô cùng phổ biến và quen thuộc, có trong rất nhiều truyện. Hay với những cái ôm của Thẩm Tiên Phi và đọc cho cô nghe bài thơ “The most distance way in the world” của Targore trong lúc cô ở bệnh viện thì cũng phổ biến không kém, mặc dù trong những câu thơ ấy có thể là đúng với hoàn cảnh của hai người đó nhưng có lẽ do ấn tượng về bài thơ này của tôi trong truyện “Giường đơn hay giường đôi” thế nên qua đến truyện này thì tôi cũng không có cảm xúc nhiều lắm.


Truyện cũng có một số đoạn nói về tâm lý nhân vật khá “sáng”, ví dụ như đoạn Tang Du biết Thẩm Phi Tiên bị mất trí nhớ có lựa chọn, nhưng điểm trừ đi kèm theo đó là mọi diễn biến tâm lý của nhân vật đều được thể hiện qua lời nói, nó ít được thể hiện qua ngôn ngữ cơ thể hay suy nghĩ của họ. Nút thắt của truyện cũng khá hấp dẫn, như từ việc “bạn gái” của Thẩm Phi Tiên trở thành mẹ kế của Tang Du, hay như cách thức mẹ của Tang Du giữ tài sản cho cô, hay có lẽ nổi bật nhất trong truyện đó là hành trình tìm lại những đoạn quá khứ đã bị mất của Thẩm Phi Tiên.


Nhãn: , , , , ,