Review - Sông cũng có khi cạn - Đinh Mặc
Đây là một câu chuyện tình gói gọn chỉ trong 10 chương, 10 chương để dẫn dắt, giải quyết tất cả các cảm xúc, tình huống, khúc mắc giữa hai con người xa lạ, theo mình là sẽ không đủ thỏa mãn độc giả. Vậy nên mình ít khi tìm đọc các truyện ngắn, vì cảm giác mỗi lần đọc xong giống như ăn một gói mì ăn liền vậy, đủ no nhưng không có gì đặc sắc.

Trần Uyển là một cô gái thành thị điển hình. Cuộc sống bon chen nơi Bắc Kinh không cho phép một cô gái có tài, có sắc như cô được lọt khỏi tấm lưới về danh vọng, tiền tài. Trần Uyển khiến mình liên tưởng tới dáng dấp của Tạ Vũ trong "Khi nào trăng sáng dẫn lối anh về", cũng tài năng, cũng xinh đẹp, cũng bị bào mòn dần tại chốn đô thị phù hoa ấy. Cả hai cùng phải đấu tranh lựa chọn giữa "tình yêu" hay "bánh mì". Nhưng cũng như mình nói ban đầu, một tình yêu gói trong vài chương sẽ không đủ gây ấn tượng cho người đọc về quá trình đấu tranh tư tưởng và lựa chọn tình yêu của nữ chính Trần Uyển thay vì Tạ Vũ. Trần Uyển yêu Minh Đạm nhanh, chia tay anh cũng nhanh, nỗi nhớ và sự day dứt của cô dành cho anh cũng bị tác giả lướt qua quá nhanh thành sự hời hợt để rồi cảnh họ gặp lại và yêu nhau lần nữa cũng chính là đến lúc kết thúc và để lại cho mình một HE đầy khiên cưỡng. Thậm chí đến cuối truyện, mình cứ ngợ rằng, nếu không phải vô tình Trần Uyển gặp được Minh Đạm sớm hơn và tác giả bắt nam chính cứ phải thâm tình một đầy cách khó hiểu dù mới yêu nữ chính được có vài ngày, thì chắc chắn cuộc tình mì ăn liền của hai người sẽ chẳng dẫn nổi đến đâu. Hoặc vì mình bị ấn tượng sâu với Sính Đồ và trót yêu Khi nào trăng sáng dẫn lối anh về, nên dẫn đến việc áp đặt và đòi hỏi nhiều hơn với một cốt truyện mang dáng dấp na ná như Sông Cũng Có Khi Cạn này của Đinh Mặc.

Nhãn: đinh mặc, ngôn tình đặc sắc, ngôn tình full, ngôn tình hay nhất
<< Trang chủ