https://www.facebook.com/creators/tools/mta#apply Review truyện ngôn tình hay nhất hiện nay: Review - Nắm tay người kéo người đi - Thiên Hạ Vô Bệnh

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2018

Review - Nắm tay người kéo người đi - Thiên Hạ Vô Bệnh

Đầu tiên nói một chút, mình dành ra 4 tiếng để đọc xong truyện này trên wattpad. Và thật sự để đánh giá thì mình cho thang điểm 3.75/5. Hay là bởi thích cái cách xây dựng cặp đôi nhân vật chính và không thật sự hay là bởi truyện không rõ ràng lắm.
Văn phong của Thiên Hạ Vô Bệnh rất nhẹ nhàng, rành mạch, tuy câu chữ nghe nhạt nhòa mà lại rất có muối, rất hài hước, nhất là cách nữ chính đấu khẩu với các nhân vật hay cách mà chị ấy suy nghĩ muốn chửi đánh người nào đó nhưng vẫn chưng ra bộ mặt của tiểu ngốc tử.
Mình sẽ nói về hai nhân vật chính:
- An Kha Lam (An Nhiên): kiếp trước mắc bệnh máu trắng kinh điển và do sốc trong đám cưới của người yêu và em gái nên chết. Xuyên vào cơ thể của Ngũ công chúa Vân Di quốc.
Cô công chúa này à, có mẫu thân là hoàng hậu, có tứ hoàng tỷ yêu thương chăm sóc, có đại biểu ca một tay che trời luôn sủng nịch và cả thất biểu ca cưng chiều. Tiếc thay lại là một công chúa khờ, luôn trưng ra đôi mắt mù sương ngây dại. Cơ mà ấy là ngốc giả thôi. Nữ chính này thực sự làm mình cực kì thích.
Rất lý trí, rất tỉnh táo và cũng thông minh. Bạn hỏi vì sao thông minh mà lại giả ngốc, cô ấy nói do lười, nhưng thực ra vì chuyện kiếp trước phiền muộn, cô đã thu mình lại trong vỏ ốc, làm một con ốc bé an nhiên sống qua ngày. Ai cũng nói cô là người hạnh phúc, thần toán cũng nói cô có số hưởng. Cô cũng nghiễm nhiên thấy thế.
Nữ chính rất thẳng thắn, dám nghĩ sẽ dám làm, dám nắm cũng dám buông, yêu ghét rõ ràng. Cô có thể vì phụ hoàng băng hà mà đau xót nhưng không vì thế mà rơi nước mắt, có thể vì ghét sự uy hiếp mà trước mặt Mạnh Thiểu Giác cắt da loại cổ. Nghe lãnh đạm và quyết liệt như vậy nhưng thực ra A Lam rất tưng tửng đáng yêu, cũng rất có tình.
- Nam chính: Vũ Văn Duệ - đại biểu ca của nữ chính (ta cũng không chắc có phải biểu ca không vì hình như anh ấy không phải là con ruột Vũ Văn Nghị - đại cữu của nữ chính). Một nam chính đi theo lối mòn của thể loại ngôn tình, đôi mắt hồ ly hẹp dài trên gương mặt thanh tú cực cực đẹp (nữ chính còn tự nhận đi chung với anh như một trời một vực, nữ chính chỉ ở dạng thanh tú thôi nha).
A Duệ của chúng ta không những đẹp mà còn tài nữa, là đại biểu của phủ tướng quân, dưới một người trên cả vạn người, đến hoàng thượng còn phải nể nang. Tâm kế sâu hơn biển, lòng độc hơn rắn (suýt giết nữ chính vì chị nghe được bí mật của anh), là người nữ chính tin rằng không gì không làm được.
Nhưng anh luôn mang nỗi khổ là đứa con tạp chủng mà đến cả mẫu thân mình không thương. Có một đoạn say rượu anh nói: “A Lam, bà ấy không thương ta, vậy, nàng có thể yêu ta không?” Nghe xong mà thấy tan chảy thực sự huhu. Anh rất sủng chị, cực sủng luôn, coi mấy phân đoạn của hai anh chị mà thấy thổn thức tâm tình. Trong mắt anh cũng chỉ có chị.
Có một đoạn anh và em gái của bạn anh bị hạ xuân dược, bao nhiêu người cầu xin khuyên nhủ anh cứu em gái kia nhưng anh chỉ cười lạnh phun một câu “Nàng ta chết thì liên quan gì đến ta.” Chị em đổ rầm rầm!
Một số nhân vật khác như tuyến nam phụ: Một Mạnh Thiểu Giác/ Mông Hãn Vũ, khỏa rau xanh nàng gặp hồi nhỏ, cả gia đình bị diệt, chỉ còn hắn và em gái. Dùng những mưu hèn kế bẩn để tiếp tục sống, tiếp tục lên cao đến chức Thừa Tướng Vân Trạch. Hắn luôn luôn tính kế nhưng chân tình đối với nàng ai có thể phủ nhận?
Một Hạ Liên Thần – Hoàng đế Vân Chiến, đứa trẻ nóng tính bị mù nàng gặp hồi nhỏ, sinh ra đã bị vứt bỏ, bị chính phụ hoàng mình độc mù mắt chỉ vì cái mệnh ‘khắc cha khắc mẹ khắc anh khắc chị mới làm bá chủ thiên hạ’, trước khi mắt sáng hắn thích Mật Nhi, sau khi mắt sáng, lòng vướng Mật Nhi, tâm hướng về A Đấu (nữ chính).
Cả hai anh này gặp nàng đều cùng nói một câu: “Sớm thì không sớm, dù sao cũng nhận ra trước nàng.” Ba người cùng gặp nhau ở Tề Vân Sơn và cuối cùng cũng kết thúc ở Tề Vân Sơn.


Ngoài ra còn có Vũ Văn Tu/Tô Kì, thất biểu ca hồ ly mù đường nhưng không bao giờ nhận mù đường, xuất hiện luôn khiến người ta phì cười. Cùng một tứ hoàng tỷ An Kha Tử che dấu đi sự hoạt bát, đáng yêu của tuổi trẻ, khoác lên người một vỏ bọc thục nữ hiền dịu đúng với chức trách ‘đứa con được sủng nhất của hoàng đế’.
Hai người từng yêu nhau nhưng chỉ là đã từng. Một thời cùng nhau vui đùa không biết chán nhưng sau này, khi nàng là nữ đế Vân Di, chàng là hoàng đế Vân Trạch thì chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước mà thôi.
Truyện chỉ tập trung khai thác tình cảm nam nữ chính và nam phụ (chỉ có Mạnh Thiểu Giác ) mà không làm sâu vào đôi phụ Vũ Văn Tu và An Kha Tử, mình thực sự muốn thấy rõ hơn tình cảm của cặp đôi này.
Cơ mà đây là truyện đầu tiên mà mình không lướt qua những đoạn sủng của anh Duệ dành cho chị Lam. Mình còn đọc đi đọc lại cơ vì quá quá hay, quá quá rung động. Chị không dám yêu anh nhưng chính chị cũng đã yêu anh tự lúc nào. Mấy đoạn suýt H nhưng không tới thực là làm xịt máu con dân mà.
Nói chung trừ mấy cái không làm rõ tuyến phụ ra thì chuyện cực đáng đọc nhé. À còn có ngoại truyện về kiếp trước đầy cẩu huyết của nữ chính, về tự sự của hai người trong cuộc – Nhan Hữu và An Thanh.

Nhãn: , , , ,